Nga đánh Ukraine hay đánh Mỹ và NATO? Lý Kiến Trúc. VĂN HÓA ONLINE. 07/3/2022. Kỳ 1. Dọa Châu Âu, Moscow nã pháo vào cạnh nhà máy nguyên tử Zaporizhzhia Ukraine War: Hòa bình mong manh trước vũ khí nguyên tử và cuộc chiến kéo dài. 12 Tháng Năm 2022 (Xem: 1233) Đọc thêm "Vòng cung lửa
Lý Tĩnh hiệu lệnh vừa ra, các tướng lãnh nhìn nhau, có mấy người ngày thường cùng Mông Thiện giao hảo, phẫn nộ bước ra khỏi hàng, giận dữ quát: "Lý Tĩnh, Mông Thiện cho dù bất kính đối với ngươi, bất quá ngươi dùng cách này để dùng công báo thù riêng không khỏi quá mức lộ quá rõ.
Tóm tắt. Hà Ngụy vốn đã có một cuộc sống yên bình ở một thị trấn nhỏ vùng biên giới, một tình yêu chưa trọn vẹn với người bạn Mặc Quân. Nhưng bỗng nhiên có hai người từ thành phố lớn ăn mặc khác xa so với thị trấn mộc mạc đó, đó là người em trai không
Thể loại: Đam mỹ, Tâm lý,.. Thời lượng: 10 tập; Năm phát hành: 2021; Cổ Tích Ngàn Sao được đánh giá là một trong những bộ phim đam mỹ Thái Lan hay nhất, trong năm 2021. Nhân vật chính của phim là chàng trai tốt bụng tên là Tian nhưng từ nhỏ không may đã mắc phải căn bệnh
Phim đam mỹ TharnType 2 đã chính thức khép lại vào ngày 29/1 với một đám cưới, thế nhưng đó là của anh trai của nam chính Tharn (Mew Suppasit).May mắn thay, ekip đã chiều lòng fan với một tập đặc biệt, trong đó đánh dấu sự kiện có tính "lịch sử" của làng phim đam mỹ với đám cưới "thế kỷ" của cặp TharnType.
Người An Huy giữ được nhiều mỹ đức truyền thống của dân tộc Trung Quốc. An Huy là tỉnh lớn có nhiều nông dân vầo thành phố làm thuê(sau tết nguyên đán có từng đoàn chuyên xa chở nông dân vào thành phố làm thuê quay lại Thưọng Hải) dân An Huy trên công trưòng khá
aoiRnZ. Đăng lại thôi… Mong là mấy cưng xem được… Kênh này sẽ là kênh mới của Nấm… Hè sẽ chuyển tất cả sang đây… Nguồn Xem thêm bài viết khác Related posts 29 Comments My TràCâu nói vô dụng nhất mọi thời đại đừng mà….dừng lại 😂😂 Hoa PhamSau khi đeo tai nghe t mới biết truyện này có tiếng rên My TràHóa ra cảnh đầu chỉ là mơ aaa Điềm Điềm VươngAd dễ thương ơiiiii 333 mị có thể xin link truyện được không ạ? Tìm trên gg nó không ra đám này [Ai biết xin giúp đỡ ạ] 🙆 Takishi NatsumeTui coi lại hơn ba lần và lần thứ 3 đang coi thì mẹ đi vô,xong……. Tri Phamlâu lâu sem lại cãm súc vẫn như lần dầu😉 Lan OggyĐọc đi đọc lại thì tôi vẫn thích Lăng Hàm hơnLuôn có cảm giác Lăng Vệ thiên vị Lăng Khiêm hơn Ly QuangCâu nói dối kinh điển của mấy lão công và bác sĩKO ĐAU ĐÂU!Tau hiểu mà Doãn Kỳ MẫnĐau lòng nhất là nghe KTT cao H mà méo có tai nghe = Leave a Reply
Đam Mỹ Phạt Đánh Mông – Lý Thường Kiệt đại chiến Ung Châu Thành – Phần 1 Việt Sử Kiêu Hùng Bài viết Lý Thường Kiệt đại chiến Ung Châu Thành – Phần 1 Việt Sử Kiêu Hùng thuộc chủ đề về Đam Mỹ Phạt Đánh Mông đang được rất nhiều bạn quan tâm đúng không nào !! Hôm nay, hãy cùng XÂY DỰNG LÂM ĐỒNG tìm hiểu Lý Thường Kiệt đại chiến Ung Châu Thành – Phần 1 Việt Sử Kiêu Hùng trong bài viết hôm nay nhé ! Mời bạn Xem video Đam Mỹ Phạt Đánh Mông Giới thiệu về Lý Thường Kiệt đại chiến Ung Châu Thành – Phần 1 Việt Sử Kiêu Hùng Ủng hộ dự án tại ► MoMo 0974147816 Techcombank 19028932809012 – HCM [Nguyễn Thị Hường] Lý Thường Kiệt đại chiến Ung Châu Thành – Phần 1 Năm 1072 vua Lý Thánh Tông qua đời, thái tử Càn Đức mới 7 tuổi lên ngôi, hiệu là Lý Nhân Tông. Cùng lúc ở phương Bắc triều Tống bị rối loạn bởi những cải cách của Vương An Thạch, nhà Tống âm mưu tiến đánh phía Nam. Không đợi quân Tống xuất binh trước, lần đầu tiên trong lịch sử Đại Việt, Lý Thường Kiệt đem quân tiến đánh đất Tống, tạo ra một trận huyết chiến ác liệt với thất bại khủng khiếp của nhà Tống tại Ung Châu, tát một cú trời giáng vào danh dự của thiên triều. Tập phim được hoàn thành sau nhiều ngày đêm ròng rã miệt mài của rất nhiều bạn team dự án cùng biên kịch Phạm Vĩnh Lộc và các đối tác Lồng tiếng Đạt Phi Media – Âm thanh Binh Nguyen – Âm nhạc Epic Music VN – Hỗ trợ truyền thông iDesign, Tinh Tế, Spiderum, Moveek. Để tránh những sai lầm về tính toán deadline, tụi mình đã quyết định giữ kín tập phim này tới phút chót. Cho đến những phút render cuối cùng mới dám lên tiếng với khán giả. Nên dù có chút gấp gáp mong các bạn vẫn tiếp tục dõi theo. Vô cùng cám ơn các đối tác, bạn bè đã luôn sẵn sàng trực chiến ngày đêm để chạy đua deadline với tụi mình, dành tất cả nhiệt huyết cho dự án. Vô cùng cám ơn các khán giả đã kiên nhẫn chờ đợi, luôn luôn dõi theo và không ngừng cổ vũ. Và đặc biệt cám ơn hơn 200 cá nhân & tổ chức tâm huyết đã đóng góp nguồn tài chính to lớn cho dự án, là yếu tố quyết định cho sự phát triển dài hơi của Việt Sử Kiêu Hùng. Tổng kết tới 31/05, dự án đã gây quỹ được 225,000,000VNĐ 38% ~ 1/3 chặng đường. Tụi mình rất hy vọng sẽ có thêm nhiều hơn các “mạnh thường quân” quan tâm và góp sức cho dự án, để Việt Sử Kiêu Hùng có thể tiếp tục sản xuất các tập phim tiếp theo với chất lượng hay hơn và nhanh hơn nữa. Chúng mình rất mong nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ tất cả các cá nhân, tổ chức, mạnh thường quân… dưới mọi hình thức 1 Chuyển khoản trực tiếp tại 2 Tài trợ/cho mượn máy tính render 3 Tài trợ ổ cứng lưu trữ, USB 4 Tài trợ bảng vẽ wacom 5 Hỗ trợ truyền thông, kết nối nhà tài trợ… hoặc bất kỳ hình thức hỗ trợ nào khác bạn thấy giúp ích cho dự án. Cám ơn sự đồng hành của tất cả các bạn! ***Các kênh khác muốn muốn đăng tải video này, vui lòng liên hệ trực tiếp với chúng mình qua email vietsukieuhung Mọi hình thức sao chép, reup khi chưa được sự đồng ý của chúng mình đều vi phạm bản quyền. — ☣️ Việt Sử Kiêu Hùng là dự án phim dã sử diễn họa đầu tiên của Việt Nam, tái hiện những trang sử kiêu hùng nhất của dân tộc. Được xây dựng bằng tất cả tâm huyết của nhóm hoạt động vì cộng đồng Đuốc Mồi, mang khát vọng truyền cảm hứng sử Việt cho các bạn trẻ Việt. vietsukieuhung vskh Lythuongkiet Tra cứu thêm kiến thức về Đam Mỹ Phạt Đánh Mông tại Wikipedia Nếu có bắt kỳ thắc mắc nào về Đam Mỹ Phạt Đánh Mông hãy cho chúng mình biết nhé, mọi thắc mắc hay góp ý của các bạn sẽ giúp mình hoàn thiện hơn trong các bài sau nhé! Bài viết Lý Thường Kiệt đại chiến Ung Châu Thành – Phần 1 Việt Sử Kiêu Hùng được mình và team tổng hợp từ nhiều nguồn. Nếu thấy bài viết Đam Mỹ Phạt Đánh Mông giúp ích cho bạn thì hãy ủng hộ team Like hoặc Share nhé! Hình ảnh về Đam Mỹ Phạt Đánh Mông Tấm hình giới thiệu cho Đam Mỹ Phạt Đánh Mông Tham khảo thêm những video khác về Đam Mỹ Phạt Đánh Mông tại đây Nguồn tham khảo từ khóa Đam Mỹ Phạt Đánh Mông tại Youtube Thống kê về video Đam Mỹ Phạt Đánh Mông Video “Lý Thường Kiệt đại chiến Ung Châu Thành – Phần 1 Việt Sử Kiêu Hùng” đã có 1855226 lượt view, được like 48245 lần, được chấm điểm. Kênh Đuốc Mồi đã dành nhiều công sức và thời gian để làm clíp này với thời lượng 001114, mọi người hãy chia sẽ clíp này để cám ơn tác giả nhé. Từ khoá cho video này Lý Thường Kiệt đại chiến Ung Châu Thành Phần Việt Sử Kiêu Hùng, việt sử kiêu hùng,viet su kieu hung,đuốc mồi,duoc moi,lý thường kiệt,ly thuong kiet,lý thường kiệt đại chiến ung châu thành,sử việt kiêu hùng,tử chiến thành đa bang,việt sử kiêu hùng tập 1,đại chiến như nguyệt giang,đại chiến ung châu thành,lý thường kiệt đại chiến ung châu,phim lich su viet nam,việt sử kiêu hùng lý thường kiệt,sử việt,đại việt,phim lịch sử hoạt hình,phim lịch sử cổ trang,phim lịch sử việt,phim hoạt hình anh hùng, Đam Mỹ Phạt Đánh Mông, Đam Mỹ Phạt Đánh Mông, Đam Mỹ Phạt Đánh Mông, Đam Mỹ Phạt Đánh Mông Nguồn Đam Mỹ Phạt Đánh Mông Tại Google
Hôn nhân ngọt ngào Tác giả Khuynh Nghiên Edit Nananiwe Chương 2 Tiến hành trừng phạt – Đánh mông Hành lang cuối tầng sáu có một phòng chuyên dùng để điều giáo, bên trong có đủ loại đạo cụ bdsm, trước đây Thẩm Bạch Âm và Khương Cẩn Ngôn điều giáo luôn dùng phòng này. Ở phòng khách rộng rãi đèn điện sáng trưng ghé vào đùi tiên sinh, dùng phương thức nguyên thủy nhất chịu đánh mông… là điều Thẩm Bạch Âm chưa từng nghĩ tới. Khương Cẩn Ngôn tháo nhẫn ở ngón áp út đặt lên bàn, tránh cho chút nữa đánh làm tổn thương mông hắn. Thẩm Bạch Âm nằm úp sấp, thân thể căng chặt. Khương Cẩn Ngôn không khách khí đánh một cái thật mạnh lên mông hắn, giọng nói thanh thúy vang dội hơn tiếng tát vừa rồi “Thả lỏng.” Khuôn mặt Thẩm Bạch Âm nóng như bị thiêu cháy. Thật ra tư thế hiện tại của hắn rất thoải mái, cả người đều vùi vào sofa mềm mại, chỉ có mông đặt trên đùi tiên sinh để thuận tay tét mông. Nếu tiên sinh thật sự muốn phạt có thể dùng tư thế càng làm người ta nhục nhã mệt mỏi hơn —— ví dụ như để hắn nằm úp sấp, cả tay và chân đều dán vào mặt đất, chỉ có mông nâng lên, rất thách thức thể lực. Hay là quỳ lên sofa vểnh mông lên, tư thế này càng làm hắn cảm thấy thẹn thùng hơn. Hay là đứng trên mặt đất khom người đỡ lấy đầu gối, đứng như thế mà bị đánh mông sẽ cực kì đau eo. Hoặc là quỳ ghé sát vào bàn trà, hai tay chống lên bàn… Dù là tư thế nào cũng khó chống đỡ hơn hiện tại rất nhiều. Nhưng tiên sinh lại chọn phương thức ôn hòa nhất, để hắn nằm úp lên sofa thoải mái chịu đánh. Thẩm Bạch Âm cũng không cảm thấy may mắn, thậm chí còn càng sầu hơn. Này chứng tỏ đây chỉ là món khai vị, lúc sau nhất định có cuồng phong bão táp mãnh liệt hơn nên tiên sinh mới làm như vậy từ đầu để hắn giữ sức lực. Khương Cẩn Ngôn không để Thẩm Bạch Âm suy nghĩ lâu, bàn tay rơi xuống mông vừa nhanh lại hung ác, không cho hắn cơ hội thở dốc, rất nhanh đã đánh cho Thẩm Bạch Âm trừ đau ra thì đừng nghĩ đến được thoải mái. Xương cốt Thẩm Bạch Âm cứng nhưng mông lại rất mềm, cánh mông trắng như hoa ở trong tay mềm mại như bột mì, có thể tùy ý nhào nặn chà xát. Khương Cẩn Ngôn nhẹ nhàng bóp trong chốc lát, giống như vừa đánh vừa xoa, sau đó lại không thương tiếc mà đánh thật mạnh. Lực tay của Khương Cẩn Ngôn rất lớn, một đòn giáng xuống cái mông Thẩm Bạch Âm hơi run rẩy, lay chuyển tạo ra gợn sóng mềm mại. Mông hắn rất trắng, đánh được vài cái đã phiếm hồng. Thẩm Bạch Âm cắn chặt môi, thỉnh thoảng rên lên một tiếng, khắc chế không để mình kêu to. Năng lực nhẫn nại của Thẩm Bạch Âm rất mạnh, dĩ vãng dạy dỗ cũng không dễ dàng kêu to, càng không dễ khóc. Khương Cẩn Ngôn bình thường cũng không muốn đánh hắn đến mức phát khóc. Việc này không cần thiết, anh không nỡ, vả lại Thẩm Bạch Âm cũng rất ngoan, anh không xuống tay được. Bình thường điều giáo đều lấy tình thú làm chủ, chỉ có một lần là Khương Cẩn Ngôn thực sự tức giận. Lần đó tới công ty Thẩm Bạch Âm tham ban, phát hiện hắn vì bận việc mà bỏ bữa trưa, hôm đó anh chịu đựng cơn giận trong lòng đưa người về nhà làm bữa khuya, dỗ ăn rồi bảo nghỉ ngơi sớm một chút. Hôm sau liền mang người đến phòng dạy dỗ, cấm sử dụng từ an toàn, cột vào giá dùng roi quất một trận. Cuối cùng Thẩm Bạch Âm cả người đầy vết thương, mông và lòng bàn chân bị roi mây đánh sưng lên, hậu huyệt phía sau cũng bị đánh mấy trăm cái. Lúc được thả xuống dưới cả người đều khóc lóc thảm thiết nhưng không né tránh Khương Cẩn Ngôn, ngược lại còn nhào vào lòng anh, ngay cả xưng hô thời niên thiếu khi còn đi học cũng thốt ra, nức nở gọi “Anh ơi”, âm thanh mềm mại như tiếng mèo kêu. Lòng Khương Cẩn Ngôn lập tức đau đến lợi hại, đánh người thành ra như vậy là anh, sau đó bôi thuốc ôm ôm dỗ dỗ cũng là anh. Đương nhiên hiệu quả rất rõ rệt, sau đó Thẩm Bạch Âm không còn bỏ bữa nữa. Tóm lại là con mèo nhỏ lười biếng này nhà anh rất tự phụ lại yếu ớt, nhưng có đôi khi lại vô cùng kiên cường. Bình thường roi da đánh không khóc, đánh bằng tay như thế này càng không làm Thẩm Bạch Âm khóc thành tiếng được. Tiếng tét mông vang bên tai không ngớt, trên mông nóng bừng như lửa đốt, lại tê tê mang đến khoái cảm không gì sánh được. Thẩm Bạch Âm có thể cảm thấy thoải mái từ trong đau đớn, bị đánh đến cái thứ mười bảy, dương vật nhỏ lặng lẽ ngẩng đầu. Khương Cẩn Ngôn thấy thế hừ một tiếng, giọng nói tựa như mang theo ý mỉa mai “Tiểu dâm đãng, đánh như vậy mà cũng cứng được.” Lời nói kích thích làm Thẩm Bạch Âm động tình, lý trí lại xấu hổ với lời này của Khương Cẩn Ngôn. Hai người thẳng thắn bày tỏ với nhau, lúc trên giường nói lời thô tục sẽ làm Thẩm Bạch Âm càng thêm hưng phấn. Nhưng hiện giờ Khương Cẩn Ngôn vẫn mặc đồ hoàn chỉnh mà hắn lại trần như nhộng, không thể nghi ngờ là cảm giác khác biệt rất lớn. Khương Cần Ngôn đánh được một nửa hai tay đã đau xót, dừng lại cho Thẩm Bạch Âm nghỉ ngơi, ngón tay anh không nhàn rỗi đảo qua lại trên làn da nóng bỏng, dần dần di chuyển đến huyệt khẩu đang đóng chặt, nhẹ nhàng đâm vào một ngón tay. Cơ thể Thẩm Bạch Âm cứng đờ, theo bản năng co rút hậu huyệt lại. Khương Cẩn Ngôn không nương tay đánh lên mông của hắn một cái “Kẹp chặt như vậy làm gì? Thả lỏng ra!” Ngữ khí người nọ ác liệt “Hay là muốn bị tôi chịch nát?” “…” Thẩm Bạch Âm không biết ông xã nhà mình học được nhiều lời hạ lưu như vậy ở đâu, người thừa kế Khương gia hẳn là từ nhỏ đã không được tiếp xúc với mấy thứ này mới phải. Trên thực tế Khương Cẩn Ngôn trước mặt người khác rất có phong độ, được dạy dỗ rất tốt, chỉ là khi đêm đến không còn ai sẽ bày ra toàn bộ những lời nói thô tục này với Thẩm Bạch Âm. Cũng giống như Thẩm Bạch Âm là quý công tử Bạch gia, ngày thường lạnh lùng lãnh đạm cũng sẽ mang tất cả si mê làm nũng quấn quít bộc lộ với Khương Cẩn Ngôn. Lời uy hiếp của Khương Cẩn Ngôn rất có hiệu quả, Thẩm Bạch Âm cố gắng thả lỏng thân thể. Bị khuếch trương cũng không phải lần một lần hai, kinh nghiệm của hai người đều phong phú. Khương Cẩn Ngôn nhanh chóng cắm vào thêm một ngón tay, hai ngón tay khuấy động huyệt khẩu nhợt nhạt. Thẩm Bạch Âm vốn là đạt được khoái cảm trong đau đớn, thân thể bị khơi mào lửa dục, lúc này lại bị hai ngón tay đâm vào, rất nhanh đã động tình, không hề thỏa mãn chỉ có hai ngón tay, còn muốn ngón tay thứ ba tiến vào sâu một chút. Tốt nhất là… đổi thành dương vật của tiên sinh tiến vào. “Anh vào sâu một chút…” Thẩm Bạch Âm vô thức làm nũng. “Anh?” Khương Cẩn Ngôn nhíu mi, lập tức rút tay ra “Xem ra tiểu nô lệ còn chưa ý thức được thân phận của mình bây giờ là gì.” Thẩm Bạch Âm hơi ngẩn ra, bất tri bất giác nhớ tới hai người đang ở trong “tình cảnh”, hắn phải gọi tiên sinh là “ngài”. Hối hận không còn kịp nữa, bàn tay Khương Cẩn Ngôn đã tàn nhẫn giáng xuống, không đánh xong sáu mươi cái sẽ không ngừng lại. Cái này chỉ khổ Thẩm Bạch Âm, vốn bị trêu chọc động tình, huyệt khẩu bị ngón tay mở rộng lại không được thỏa mãn, bên trong ngứa ngáy trống rỗng khó chịu, mông còn bị bàn tay đánh xuống, màu đỏ dần dần thẫm hơn, khoái cảm như thủy triều kéo tới làm hắn nhịn không được phát ra tiếng rên nhỏ vụn. Khương Cẩn Ngôn đánh đều đều hai cánh mông, mãi đến khi nó phủ lên một lớp màu phấn hồng mới dừng lại, nhìn qua tựa như mật đào, đối lập hẳn với thắt lưng và phần đùi trắng nõn. Thẩm Bạch Âm trước kia cũng từng bị đánh mông rồi, lần lâu nhất là đánh tới đỏ sậm, chính là lần bỏ bữa trưa đó. Sau này dù Khương Cẩn Ngôn có tức giận hơn nữa cũng sẽ duy trì một tia tỉnh táo, sẽ không đánh mông người ta trở nên xanh tím rồi chuyển thành một mảng bầm như thế nữa. Khương Cẩn Ngôn cảm thấy đó không phải là tình thú mà là bạo lực gia đình, Thẩm Bạch Âm cũng không thích bị ngược mức độ nặng như vậy. Đêm nay đánh đến hồng nhạt là đủ rồi, chút nữa còn có trò hay hơn. Đánh xong một trăm ba mươi cái, Khương Cẩn Ngôn nói “Theo tôi lên lầu.” Đây là muốn mở cửa phòng điều giáo sao… Thẩm Bạch Âm biết rõ đánh mông chỉ là khúc dạo đầu, kế tiếp mới là phần quan trọng nhất của hôm nay. Thẩm Bạch Âm đứng lên, đang định lên lầu với Khương Cẩn Ngôn thì nghe thấy anh ném cho một câu “Đã cho em đứng lên chưa?” Thẩm Bạch Âm chỉ có thể quỳ xuống. Sofa cách cầu thang không xa lắm, đi bằng đầu gối qua cũng không khó, nhưng đến bậc thang thì bắt đầu khó khăn. Phòng dạy dỗ nằm ở tầng sáu, tổng cộng là một trăm hai mươi bậc thang, được lát bằng gỗ lim, quỳ từng bước một như vậy đi lên tuyệt đối sẽ tím chân. Thẩm Bạch Âm nhìn về phía Khương Cẩn Ngôn cầu xin giúp đỡ. Hắn thật sự không muốn quỳ bò lên tầng đâu! Khương Cẩn Ngôn chậm rãi nói “Nô lệ, cho em hai lựa chọn.” “Một, ngoan ngoãn quỳ, bò lên tầng sáu.” “Hai, tôi bế em lên, nhưng đêm nay phải bị trừng phạt gấp đôi.” Lời còn chưa dứt, thanh niên đã nhào vào lòng ôm ấp. “Muốn tiên sinh ôm.” Thẩm Bạch Âm không chút suy nghĩ nói. Khương Cẩn Ngôn ôm người vào trong ngực, buồn cười nói “Không suy nghĩ lợi ích lâu dài chút sao?” “Là ánh mắt em thiển cận.” Thẩm Bạch Âm thực dịu ngoan “Trong mắt chỉ có tiên sinh.” Khương Cẩn Ngôn “…” Âm Âm ngoan như vậy anh thật sự không đành lòng xuống tay. Hết chương 2 HNNN [Chương 1] [Mục lục] HNNN [Chương 3]
Tác giả Băng Ngân Translator Holy Thế loại SP văn, M/M ———————————————— Chương 2 Phục Vụ Đặc Biệt Tên này có phải đã từng luyện Thiết Sa Chưởng không? Bàn tay anh ta cứng rắn như sắt, nắm tay tôi đến phát đau. Rất vui được phục vụ cho quý khách? Được đánh tôi một trận làm anh vui đến vậy sao? Những điều này tôi cũng chỉ dám nói thầm trong lòng, không có gan nói ra miệng. Chiều cao 1m75 là tôi vậy mà thấp hơn anh ta những nửa cái đầu. Đứng cạnh tên thân hình cao lớn của xã hội đen, tôi cảm thấy thật nhỏ bé, bất chi bất giác sĩ khí đã giảm mất ba phần. Haizz, chẳng lẽ đây chính là sự khách biệt của đánh người và bị đánh sao? “Ừm… Xin hỏi quý danh?” Cổ họng tôi hơi khô, không biết nên nói gì, nói bừa một câu xong ngay lập tức bắt đầu hối hận. Trung tâm này có quy định bảo mật nghiêm ngặt, tất nhiên sẽ không thể nói cho tôi biết danh tính thật sự của trừng phạt sư. Quả nhiên, 007 giật giật khóe miệng, giống như đang cố nhịn cười “Ngài có thể gọi tôi bằng số hiệu 007, cũng có thể gọi là Thất ca.” Thất ca? Vậy ông chủ của trung tâm này có phải nên gọi là Đại ca không? Lẽ nào tôi quả thật đã bước vào hắc điếm của xã hội đen? Đôi mắt phía sau chiếc mặt nạ màu đen của 007 giống như có thể phát ra tia X quang, cảm giác bị nhìn thấu khiến chân tay tôi luống cuống. “Ngồi xuống.” 007 vỗ vỗ mép giường, ngôn ngữ đơn giản trực tiếp, nghe như chủ nhân đang ra mệnh lệnh chứ không giống như đang phục vụ khách hàng. Tôi lo sợ ngồi xuống, tầm nhìn không biết nên đặt vào đâu. Anh ta lại đưa tôi một tờ giấy với một cái bút “Xin hãy lựa chọn nội dung phục vụ và số lượng.” Trên tờ giấy đó có ba hạng mục, gồm dụng cụ, lực đạo và số lượng do khách hàng tùy chọn, muốn chọn mục nào thì chỉ cần đánh dấu tích vào ô vuông trước mục đó là được. Khi ở phòng cố vấn tôi đã xem qua về những hạng mục này, nhưng giờ phút này, tôi giống như một tên tội phạm đã bị phán tử hình còn phải tự chọn nên bị chặt đầu hay treo cổ… Lòng bàn tay tôi đầy mồ hôi lạnh, tay run lên, suýt thì làm rơi cả cây bút. “Có cần uống nước không?” Thanh âm trầm thấp hỏi tôi. Tôi gật đầu theo bản năng, một cốc nước trắng liền xuất hiện trước mặt. Tôi nhận lấy, một hơi uống cạn sạch. Cái cổ họng khô khốc được làm dịu đi, cảm xúc cũng dần bình tĩnh lại. Tôi bắt đầu giống như khi làm bài thi nghiêm túc nghiên cứu. Roi mây quá mảnh, cảm giác đau đớn bén nhọn đó tôi chịu không nổi, roi da cũng thế, thước, diện tích mặt chịu lực vẫn quá hẹp… Tôi lén lút nhìn 007 một cái, anh ta đang khoanh tay trước ngực đứng trước mặt tôi, cao cao tại thượng mà nhìn xuống tôi. Tôi thử tưởng tượng uy lực của mỗi dụng cụ này trong tay anh ta, cuối cùng, chọn một cái mộc bản có độ dài rộng vừa phải, có lẽ sẽ đau, nhưng, không làm tôi cảm thấy quá khủng bố. Tôi đánh một dấu tích ở ô vuông trước dụng cụ kia. Tiếp theo là lực độ, B và C làm tôi phân vân, không biết qua bao lâu, chợt nghe tiếng 007 nói “Tôi nghĩ tôi nên nhắc nhở ngài một chút, thời gian đã bắt đầu tính từ lúc tôi bước vào cửa, hay là, ngài muốn nghe ý kiến của tôi?” Anh ta vừa nói, tôi mới phát hiện, ở góc tờ giấy có số 1005, ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ, đã là 1020. Còn tiếp tục lề mề, có lẽ còn chưa ăn đánh tôi đã phải trả thêm tiền rồi. Ý kiến? Ý kiến của xã hội đen thì vẫn là thôi đi! Tôi cắn môi, đánh một dấu tích vào mức lực độ B. Tôi thừa nhận tôi có chút nhu nhược, nhưng ở trong tay của tên thành viên xã hội đen này, nếu bị anh ta dùng toàn lực đánh, tôi không thể giả vờ là mình không sợ. Cuối cùng là số lượng, cái này tôi quả thực có chút mơ hồ. Thường thì ở trong những video hay truyện Spank trên mạng, số lượng động một chút là hơn một trăm, tôi không dám chơi lớn như vậy, định thử một nửa – 50, nhưng vẫn cảm thấy hơi nhiều, cuối cùng liền viết xuống số 40. Tử phạm rốt cuộc đã chọn xong dây thừng để treo cổ, tôi trả lại tờ giấy cho 007 rồi thấp thỏm ngồi đợi. Giờ phút này, tôi đã sâu sắc hiểu được tâm tình của con heo khi sắp phải lên bàn mổ. 007 nhận lấy tờ giấy, nhìn qua rồi nói “Mộc bản loại C, lực độ trung bình, số lượng 40, không sai chứ?” Thanh âm trầm ổn đọc ra, một mục cũng không thiếu. Tôi cảm thấy mặt mình nóng lên, lí nhí trả lời “Phải.” “Tốt lắm.” Anh ta kéo một cái ghế đến ngồi trước mặt tôi. “Nếu như cậu đã chọn xong nội dung phục vụ, vậy thì từ giờ trở đi, cậu cần phải nghe theo tất cả các chỉ thị của tôi. Đã đọc xong tờ “Những điều cần biết” rồi chứ?” Anh ta đột nhiên thay đổi xưng hô. Tôi gật gật đầu trong vô thức. “Trước tiên, tôi cần nói cho cậu biết về các quy định của mình. Tuy chúng tôi cung cấp phục vụ, nhưng không phải là loại phục vụ giống như rót trà bưng cơm. Đây là một loại phục vụ đặc biệt. Trừng phạt có đi kèm với những cưỡng chễ về thân thể nhất định. Hy vọng cậu sẽ có chuẩn bị về tâm lý.” 007 thái độ nghiêm túc, giống như đang tuyên bố phán quyết của tòa. Tôi lại ngây ngốc gật đầu. “Vậy thì từ giờ cho tới khi phục vụ chấm dứt, cậu phải vô điều kiện phục tùng tôi, nếu không sẽ phải nhận thêm trừng phạt ngoài định mức.” Anh ta nhấn mạnh ngữ điệu. Vô điều kiện phục tùng? Trừng phạt ngoài định mức? Tôi trợn mắt nhìn anh ta “Khi tôi ở phòng cố vấn, các người nói nội dung phục vụ là do tự tôi quyết định, không hề nhắc đến điều này!” “Mỗi trừng phạt sư điều có những quy củ riêng.” 007 bình tĩnh nói, “Cậu trước tiên nghe tôi nói xong, sau đó tôi sẽ cho cậu thời gian để quyết định.” Anh ta không đợi tôi phản ứng đã nói tiếp “Đầu tiên, cậu phải làm theo mọi chỉ thị của tôi, nếu làm trái, mỗi lần sẽ nhận được 5 hạ trừng phạt ngoài định mức. Tiếp theo, trong quá trình phục vụ, cậu có thể kêu la, nhưng không thể nói tục, có thể giãy dụa, nhưng không thể cản trở. Mỗi lần vi phạm, đều sẽ tăng thêm 5 hạ trừng phạt. Quy định của tôi rất đơn giản, chỉ có hai điều này, nghe hiểu chưa?” Việc này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của tôi, tôi suýt nữa thì đã nhảy dựng lên chửi bới bọn họ làm trái với điều khoản phục vụ. 007 từ tốn giữ bả vai tôi lại, ra hiệu cho tôi ngồi xuống “Không cần gấp gáp phản bác, cậu có thời gian 5 phút để quyết định. Nếu như không thể chấp nhận, có thể yêu cầu đổi trừng phạt sư khác. Tuy nhiên, tôi đã nói rồi, mỗi trừng phạt sư điều có quy củ riêng. Nếu tất cả cậu đều không chấp nhận, thì cũng có thể từ chối tiếp nhận phục vụ, trung tâm sẽ hoàn trả toàn bộ tiền. Có điều tôi hy vọng cậu sẽ suy nghĩ cẩn thận trước khi đưa ra quyết định. Mỗi người đến với trung tâm của chúng tôi đều có những nhu cầu không giống với người bình thường. Hy vọng cậu hãy nghĩ rõ ràng mục đích khi đến đây của mình là gì, cũng như điều mình cần nhất là gì. Chúng tôi hy vọng có thể cung cấp cho khách hàng trừng phạt mà họ cần, một lần trải nghiệm răn dạy khó quên, chứ không chỉ là làm lấy lệ cho xong việc.” Không thể phủ nhận câu cuối cùng của anh ta đã đả động tôi, hơn nữa còn khiến tôi sinh ra một chút cảm giác tín nhiệm khó hiểu với tên thành viên xã hội đen này. Xem ra 007 không chỉ từng luyện Thiết Sa Chưởng mà còn là một chuyên gia tâm lý học. Nhưng tôi vẫn chưa đáp ứng ngay, còn chần chừ hỏi “Vậy… nếu vì trừng phạt ngoài định mức mà vượt quá thời gian…” Tên mặt băng sơn lại cười, lần thứ hai lộ ra hàm răng trắng bóng “Đúng rồi, quên mất không nói cho quý khách, trung tâm chúng tôi có ưu đãi cho những khách hàng đến lần đầu tiên, trừng phạt sư sẽ tự điều chỉnh, nếu vượt thời gian không quá một tiếng sẽ không cần trả thêm tiền. Nói cách khác, quý khách sẽ nhận được phục vụ ưu đãi mua một tặng một.” Đệch, cái giề chứ? Thời đại ngày nay đến bị đánh cũng có thể mua một tặng một? Tôi căm phẫn nghĩ, không biết nên khóc hay nên cười. “Sao rồi? Đã suy nghĩ kĩ chưa?” 007 đợi khoảng 1 phút, lại hỏi. Tôi rốt cuộc gật gật đầu, tỏ vẻ chấp nhận điều kiện của anh ta, cứ như vậy đem mình bán đi. Tôi còn chưa kịp cảm thán, đã nghe giọng 007 nói “Vậy thì chúng ta bắt đầu đi.” Bắt đầu rồi sao? Bộ vị nào đó của tôi không tự chủ mà run lên một chút. 007 đứng dậy, đi đến chiếc tủ sắt màu đen ở góc phòng, lấy chìa khóa ra mở tủ rồi xách từ bên trong ra một chiếc túi da lớn. Tôi nhìn thấy trên chiếc túi đó có in chữ cái C màu trắng. 007 mở túi ra, lấy ra một chiếc mộc bản màu nâu đậm. Mộc bản nhìn rất mới, hai mặt được đánh dầu bóng loáng, chiều dài khoảng 40 cm, rộng 10 cm, có tay cầm hình trụ. Trong lòng tôi thấp thỏm, đây chính là hình cụ mà mình đã chọn sao? 007 nhìn tôi, cầm mộc bản bằng tay trái rồi đập đập nhẹ vào lòng bàn tay phải. Cảnh này làm tôi nhớ đến khi còn nhỏ, mỗi khi bị ốm phải đi tiêm, cô y tá cũng cầm ống tiêm nhìn tôi đang run sợ như vậy. “Cởi áo choàng tắm ra, nằm sấp lên đây.” Anh ta chỉ cái ghế dài bọc da màu đen. Hả? Cái gì? Cởi áo choàng tắm? Tôi chẳng mặc gì ở bên trong cái áo choàng tắm này. Nếu cởi ra thì không phải là… Tuy không phải chưa từng nghĩ đến tình huống này, nhưng muốn tôi tự mình cởi trần chuồng trước mặt một người xa lạ, tôi không làm được. “Không nghe thấy?” 007 không hề lớn tiếng, nhưng lại khiến người khác có cảm giác sợ hãi kì lạ. “Hay là cần tôi giúp?” “Có thể không cần…” Tôi nghĩ chắc mặt mình bây giờ còn đỏ hơn cả người vừa từ phòng xông hơi ra. Hứ, tôi rõ ràng là khách hàng, tại sao lại phải hạ mình cầu xin anh ta chứ? “Thêm 5 hạ. Bây giờ là 45 hạ.” Anh ta không thay đổi sắc mặt nói. Bấy giờ tôi mới nhớ ra mớ quy củ của anh ta. Mỗi lần làm trái chỉ thị, thêm 5 hạ trừng phạt. “Shit!” Tôi buột mồm chửi bậy một câu. Đây là gì chứ, thật là quá vô lý! Tôi nói còn chưa dứt cậu, đột nhiên thấy trước mắt tối sầm lại, một bóng người đã đứng ngay trước mặt tôi. Sau đó tôi giống như một con gà bị anh ta xách lên. Trước đây tôi chỉ thấy được hành động này trong tiểu thuyết, luôn cảm thấy một người đàn ông có thể nhẹ nhàng xách một người đàn ông khác lên là không tưởng, hôm nay lại xảy ra ngay trên người mình. Tôi cả người lơ lửng trên không trung, lúc hồi thần lại thì đã thấy mình bị ấn lên chiếc ghế dài, sau đó cơ thể đột nhiên cảm thấy man mát, đai áo choàng tắm đã bị anh ta cởi ra. Tôi cuống cuồng định kéo lại áo, nhưng tay đã bị anh ta ghìm chặt, chiếc áo cũng bất hạnh mà bị cởi ra rồi vứt sang một bên Cảm giác hoàn toàn không có sức phản kháng để người khác tùy ý xâm phạm khiến tôi vừa hoảng hốt vừa tức giận. “Chết tiệt”, “Khốn nạn”, “Shit”, “Fuck”, một loạt những câu chửi thề phun ra từ miệng tôi. 007 không lên tiếng, chỉ dùng một tay đè chân tôi xuống, tay còn lại lấy cái dây đai ở giữa ghế dài quấn quanh eo tôi rồi xiết chặt lại, sau đó lại lấy hai cái dây đai ở phía cuối xiết vào 2 mắt cá chân của tôi. Động tác của anh ta rất nhanh, một thoáng sau phần từ eo trở xuống của tôi đã không động đậy được. “Yên lặng một chút, nếu không sẽ bị thương.” Ngữ khí của anh ta ôn hòa, có tác dụng an ủi kì lạ. Tôi rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, từ từ chấp nhận hiện thực. Cả cơ thể trần chuồng bị lộ ra trong không khí, cảm giác rất quái dị. Phía trên eo lại bị đặt lên thứ gì đó, dựa vào cảm giác thì chắc là một miếng đệm xốp hay gì đó tương tự, quấn vòng quanh cả phần eo và đùi của tôi. 007 giải thích “Đây là đai bảo hộ, dùng để bảo vệ các bộ phận không nằm trong nội dung trừng phạt và cả nội tạng.” Tôi nghiêng đầu qua nhìn anh ta, 007 lấy từ trong chiếc túi da đen mà anh ta mang đến bông vải và cồn, cẩn thận khử trùng cho “hình cụ”. “Những dụng cụ này đều được dùng nhiều lần, vì thế trước và sau khi sử dụng đều cần khử trùng.” Anh ta giống như đang nói chuyện phiếm, nhưng ngay giây tiếp theo nội dung đã thay đổi 180 độ “Vừa rồi cậu tổng cộng nói bậy 5 câu, nên phạt thêm 25 hạ, thêm với 5 hạ lúc trước, tổng cộng phạt thêm 30 hạ.” Phạt thêm 30 hạ? Tôi có nghe nhầm không? Tôi đã gần như muốn đạp cửa chạy trốn, nhưng vừa động đậy, dây trói ở lưng và chân đã một lần nữa nhắc nhở tôi hiện thực tàn khốc. Tôi theo bản năng lại muốn chửi bậy, nhưng chữ ra đến mồm lại phải vội vàng nuốt xuống. Tuy tôi không nhìn thấy vẻ mặt phía sau mặt nạ của anh ta, nhưng tôi có thể cảm nhận được khí thế lạnh lẽo phát ra từ người anh ta. Tôi tin rằng chỉ cần tôi vừa nói ra mồm, anh ta sẽ lại lập tức tăng hình phạt thêm 5 hạ. Người biết thời thế mới là anh hùng, 70 hạ là đã quá đủ rồi. Nhớ lại cánh tay cứng rắn như sắt của anh ta, tim tôi như muốn ngừng đập, máu cũng như sắp ngưng tụ đến nơi. “Cậu đã là một người thành niên rồi, phải chịu trách nhiệm cho mọi cử chỉ lời nói của mình.” Giọng nói của anh ta lạnh lùng, không có chút cảm tình. Dụng cụ đã được khử trùng xong, anh ta đứng dậy. Nhìn thấy anh ta đang bước qua đây, cả người tôi nổi lên một tầng da gà, không tự chủ mà run lên cầm cập, chỉ hận không thể hóa thành không khí tan biến đi ngay lập tức. Tôi đột nhiên cảm thấy có một bàn tay đang ấn ấn nắn nắn mông mình, giống như đang kiểm tra gì đó. Hành động này khiến cho tôi cảm thấy vô cùng nhục nhã và tức giận, nhưng tôi không dám nói với anh ta thêm một câu nào nữa, sợ mình sẽ lại không kiềm chế được mà chửi bậy, chỉ cố gắng cắn chặt môi mình. “Thả lỏng một chút, tôi chỉ đang kiểm tra thân thể của cậu.” Anh ta hơi dùng lực, ấn ấn hai bên mông của tôi. “Rất tốt, tình trạng thân thể của cậu hoàn toàn có thể tiếp nhận phục vụ của tôi.” Giọng nói của anh ta dường như có một chút tiếu ý, là đang cười nhạo tôi sao? “Trong quá trình phục vụ tôi cũng sẽ tùy thời kiểm tra thân thể của quý khách, chúng tôi đã được huấn luyện chuyên môn, xin quý khách yên tâm.” Trên mông đột nhiên có cảm giác lành lạnh, giống như có bông thấm dung dịch gì lau qua, là cồn sao? Lúc nhỏ khi đi tiêm bước khử trùng trước khi tiêm luôn là bước mà tôi ghét nhất, tiêm thì cứ tiêm đi, tại sao còn phải giày vò linh hồn tôi như vậy? Cuối cùng cũng khử trùng xong, động tĩnh phía sau cũng dừng lại. Tôi theo bản năng ngừng thở, trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh lạ thường, giống như chỉ một chiếc kim rơi xuống cũng sẽ nghe thấy tiếng. Khoảng 10 giây trôi qua không có bất cứ động tĩnh nào, tôi mới thở ra một hơi thì “Ba!”, một âm thanh trầm đục từ thân sau của tôi truyền đến. Đi kèm theo âm thanh đó chính là tiếng kêu thảm thiết của tôi. Đau! Đau quá! Trong não của tôi là một mảng trắng xóa, phải mất vài giây sau mới khôi phục được ý thức. Cả phần mông như đang bị lửa đốt… Tôi vô cùng nghi ngờ, lẽ nào đây chính là cái gọi là “lực độ trung bình” sao? May mà tôi còn chưa chọn hạng “nặng”. Nếu như khi nãy chọn là hạng “nặng”, có khi nào sẽ bị đánh gãy xương luôn không? Tôi lo sợ nghĩ. Tôi hít sâu hai lần, đau đớn như bị lửa đốt vừa hơi dịu đi một chút, mộc bản đã lại hạ xuống. Tôi lại một lần nữa không còn chút mặt mũi mà kêu thảm một tiếng. Lần này nơi mộc bản rơi xuống là đỉnh mông, đau đớn từ từ lan ra, thấm sâu vào từng thớ thịt. Trời ơi! Đây mới là 2 hạ, tổng số là những 70 hạ, quả thật xa vời như dãy số thiên văn! “Dừng… dừng lại.” Tôi vội vàng kêu lên. “Sao vậy? Có vấn đề gì sao?” 007 dường như có chút ngạc nhiên, cúi đầu xuống nhìn tôi. “Anh chắc chắn, đây là lực độ trung bình sao?” Tôi thở không ra hơi, chỉ nói một câu đã cảm thấy khó khăn. “Tất nhiên.” 007 ngữ điệu đương nhiên trả lời, “Là một trừng phạt sư với 5 năm kinh nghiệm, tôi sẽ không phạm lỗi sai cơ bản như vậy. Nếu cậu chọn mức độ C, tôi sẽ dùng cả hai tay chứ không phải là một tay.” Hả? Vừa nãy anh ta mới chỉ dùng một tay thôi sao? Tôi quay đầu lại nhìn, anh ta đã đứng thẳng lên, giơ cao tay phải… Tôi tuyệt vọng nhắm mắt lại, quả nhiên, hạ thứ ba lực đạo vẫn không hề giảm đi, tôi bị anh ta đánh đến mức suýt nữa nhảy lên, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể giãy dụa ở trên ghế một chút. “Aa…” Tôi đau đến nhe răng trợn mắt, nhưng vẫn không nén được tò mò hỏi “Vậy nếu chọn mức độ A thì sao?” “Nếu là mức độ A thì tôi sẽ dùng tay trái.” Nói chuyện không hề ảnh hưởng đến tần số và lực đạo vung mộc bản của 007. Hạ thứ tư, nước mắt của tôi suýt nữa đã rơi xuống rồi… Hạ thứ năm, tôi cuối cùng cũng không nhịn được mà định đưa tay ra đỡ, tay còn chưa chạm vào mông đã bị cánh tay cứng như thép của anh tay giữ chặt, thanh âm trầm thấp tuyên bố tử hình “Thêm 5 hạ.” Á! Đây chẳng phải nghĩa là chịu 5 hạ vừa rồi toi công rồi sao? Trong thoáng chốc, tối có cảm giác như tận thế đã tới rồi, thậm chí còn nghi ngờ không biết tôi có thể sống xót mà bước ra khỏi căn phòng này được không… Tôi cố gắng cứu vãn tình hình “Tình trạng… tình trạng thân thể của tôi… chỉ sợ không chịu được nhiều như vậy… Có thể hay không…” “Tôi đã nói rồi, tình trạng sức khỏe của cậu là do tôi phụ trách.” Còn chưa đợi tôi nói xong, 007 đã không chút lưu tình bác bỏ lời cầu xin của tôi, lại còn nói thêm một câu “Cậu có phải là đàn ông không thế? Đây đều là quyết định và lựa chọn của chính bản thân cậu, không bị bất cứ ai cưỡng ép. Hãy lấy ra một chút dũng khí đi, đừng có giống một kẻ hèn nhát như vậy.” Câu cuối cùng của anh ta khiến tôi cảm thấy còn khó có thể chịu đựng hơn cả 5 hạ khi nãy. Tôi muốn nói vài câu phản bác, nhưng não hình như đã bị đau đớn làm đình chỉ hoạt động rồi, hơn nữa hình như anh ta nói cũng có lý… Tôi yên lặng rũ mắt xuống, hai tay bấu chặt vào hai cạnh của ghế dài… Hạ tiếp theo đánh xuống nơi giao giữa mông và đùi, tôi phát hiện ra cho dù đã cắn thật chặt răng nhưng tôi vẫn không thể ngăn lại âm thanh phát ra vì đau đớn từ cổ họng. Tôi từng ngụm từng ngụm thở hồng hộc, giống như vận động viên ma-ra-tông vừa chạy xong 40 km, đến hít thở cũng trở nên vô cùng khó khăn. Những hạ tiếp theo, tôi liều mạng kiềm chế lại xúc động muốn đưa tay ra đỡ. Được rồi, tôi là một thằng đàn ông, không thể ở trước mặt một tên đàn ông khác mất hết mặt mũi. Tôi cố gắng nghĩ về Giang Tỷ, về Khâu Thiểu Vân, những người anh hùng cách mạng mà tôi đã được học từ nhỏ, bọn họ quả thật quá tài giỏi… Lại nghĩ đến cảnh đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần trong những bộ phim cổ trang, quan phủ đập bàn ra lệnh “Người đâu, lôi xuống đánh 50 đại bản.”, quan sai lôi phạm nhân xuống bùm bùm chát chát đánh xong, người kia vẫn như không có việc gì mà ngồi dậy còn nói nhảm một hồi… Bây giờ mới biết tất cả đều là lừa bịp mà, tôi bị các người hại rất thảm đó! Nghĩ lung tung hình như thực sự có chút tác dụng, tôi nghe thấy 007 đã gọi đến số 10. Cuối cùng cũng đến số có hai chữ số, tôi mừng rơi nước mắt nghĩ. Nhưng tôi cũng không vui mừng bao lâu, bởi ngay sau đó, mộc bản lần thứ 11 hạ xuống đùi khiến tôi kêu lên một tiếng thảm thiết, nước mắt cố gắng kiềm nén bao nhiêu lâu cũng rơi xuống như mưa. 007 đặt một hộp khăn giấy xuống trước mặt tôi, tôi vội lấy hai tờ lau loạn lên mặt. Ba hạ tiếp theo vẫn đánh vào cùng một chỗ đó, nước mắt tôi rơi nhanh đến mức muốn lau không kịp. Từ nhỏ tôi đã được dạy đàn ông thì không được khóc, từ khi bảy tuổi gần như đã không còn khóc nữa, cho dù là khi thất tình đau khổ đến mấy tôi cũng chưa khóc lần nào. Vậy mà hôm này tôi lại ở trước mặt tên 007 không hề quen biết này khóc nức nở như một đứa con nít. Giá như bây giờ có cái hố nào để tôi chui vào thì tốt biết bao. Đánh thêm vài phát vào đùi, 007 mới một lần nữa quay trở lại “chăm sóc” phần mông của tôi, nhưng cũng không hề làm tôi thở phào nhẹ nhõm, ngược lại càng là họa vô đơn chí. Từ lúc bắt đầu, cái mộc bản trong tay 007 đã “thân mật tiếp xúc” với từng thớ thịt trên mông tôi, lần này thương mới lại đè lên thương cũ, đau đớn không nghi ngờ gì cũng nhân lên theo. Thực sự đau không chịu nồi, tôi hình như lại muốn đưa tay ra đỡ, cánh tay vừa đưa ra một chút lại rụt về. 007 phát hiện ra động tĩnh của tôi, dừng lại hỏi “Có cần tôi cột luôn cả tay của cậu vào không?” Ngữ khí của anh ta giống như nhân viên phục vụ hỏi tôi có muốn thêm một cốc cà phê không, nhưng tôi lại đang lo lắng một vấn đề quan trọng khác “Vừa rồi… không tính là phạm quy chứ?” Tôi nghe thấy thanh âm của mình đang run rẩy. “Không tính.” 007 sảng khoái trả lời. Anh ta là cố tình tha cho tôi một lần sao? Nếu còn bị phạt thêm 5 hạ nữa thì tôi thà đập đầu vào miếng đậu phụ chết quách đi cho xong. Anh ta lại hỏi “Có cần tôi buộc tay cậu lại không?” Tôi thận trọng suy nghĩ về đề nghị của anh ta, nếu như trói hai tay lại, tôi sẽ có thể thoải mái gào khóc giãy dụa, không cần phải lo sợ con số khủng bố đó sẽ tăng lên đến vô hạn. Hơn nữa, chỉ riêng việc kiềm chế không đưa tay ra đỡ thôi cũng đã tiêu tốn rất nhiều ý chí và thể lực của tôi, tôi không thể chắc chẳn bản thân sẽ kiên trì được tới cuối cùng. Nhưng mà… nếu đến cả hai tay cũng bị trói rồi, tôi sẽ hoàn toàn trở thành thịt cá nằm trên thớt, chỉ có thể giống như cá chết mặc người đâm chém. Vả lại, nếu như nước mắt nước mũi chảy tùm lum, tôi đến lau cũng không thể lau, tôi không cách nào hình dung ra bộ dạng bi thảm đó của mình. Tốt xấu gì tôi cũng là hot boy học đường nổi tiếng gần xa đó chứ bộ. Cân nhắc mất nửa phút, tôi hiên ngang lẫm liệt thấy chết không sờn mà từ chối “Không cần đâu, cám ơn.” Mộc bản lại một lần nữa không chút do dự hạ xuống, hình như còn mang theo cả tiếng xé gió. Vài phút nghỉ ngơi vừa rồi giúp tôi vượt qua đươc hai hạ đầu tiên, nhưng cũng chỉ vỏn vẹn hai hạ mà thôi. Từ hạ thứ ba, tôi lại bắt đầu mất hết mặt mũi mà gào khóc lên. Trên thế giới đúng là không có loại thuốc để chữa hối hận. Nếu như ban đầu tôi không chọn 40 mà là 20 hạ, vậy thì bây giờ cũng chỉ bị đánh 45 hạ thôi. Còn nữa, đang yên đang lành tôi lại đi chọn lực đạo B làm gì không biết, chọn A không phải cũng được lắm sao? Tôi đoán rằng tên xã hội đen này cho dù có dùng tay trái cũng đã đủ để khiến tôi có ấn tượng sâu sắc. Một lần sảy chân để hận nghìn đời, lần sau nhất định không thể bị mắc mưu nữa. Đợi đã! Lần sau? Lẽ nào tôi vẫn còn muốn quay lại để hưởng thụ loại “phục vụ” này sao? Tôi có phải là đã bị đánh đến đầu óc mơ màng rồi? 007 “phục vụ” rất chu đáo, trong quá trình phục vụ khiến cho bộ vị nào đó của tôi giống như đang được đặt trên lò sưởi lửa cháy hừng hực. Đáng tiếc bây giờ còn chưa đến mùa đông lạnh giá, tôi cũng chưa cần lò sưởi mà? Tôi có thể cảm nhận được rõ ràng mông mình hẳn là đã sưng cao thêm một vòng, da bị kéo căng chặt, có cảm giác như sắp nứt ra bất cứ lúc nào. Tôi sẽ không bị tên 007 chết tiệt này đánh cho da tróc thịt bong máu me đầm đìa đấy chứ? Trong đầu tôi đột nhiên hiện lên hình ảnh cái mông vô cùng thê thảm của những phạm nhân ở Singapore, lúc đó tôi còn không dám nhìn thẳng vào bức hình, không ngờ có ngày vận mệnh bi thảm này lại rơi lên đầu chính mình. Mà hình phạt đánh roi ở Singapore hình như sẽ để lại vết sẹo vĩnh viễn, nếu tôi thực sự có di chứng gì, tôi sẽ không để yên cho cái trung tâm này đâu! Nhưng… tôi thực sự có thể kiện bọn họ sao? Lẽ nào đưa vết thương ở mông ra làm bằng chứng trước tòa? Bản tử vẫn rơi xuống không ngừng, thống khổ khó nhịn, khiến tôi không còn sức mà suy nghỉ lung tung, chỉ biết gân cổ lên kêu gào. Mỗi lần đánh lực độ đều hệt như nhau, không mạnh hơn một phân, cũng không nhẹ hơn một phân, vừa đủ khiến tôi đau đến sống không bằng chết. Thể lực của tôi nhanh chóng bị tiêu hao hết. Lúc đánh được hơn hai mươi hạ tôi đã không còn sức lực để kêu gào hay giãy dụa, mỗi lần mộc bản đánh xuống cũng chỉ có thể nằm đó phát ra những tiếng rên rỉ. Nước mắt cũng không còn rơi nữa, bởi toàn bộ lượng nước trong cơ thể đã bị tiết ra qua mồ hôi, cả người ướt đẫm như vừa được vớt từ dưới sông lên, nhưng cổ họng lại khô rát như sắp bốc cháy. Tôi còn không ý thức được mộc bản đã ngừng lại từ lúc nào, cho tới khi một bàn tay xuất hiện trước mắt tôi, trên bàn tay đó còn cầm một ly nước. –Hết chương 2–
tổng hợp và liệt ra những đam mỹ đánh mông sưng đỏ dưới đây hi vọng sẽ giúp các bạn có thêm những sự lựa chọn phù hợp và có thêm những thông tin bổ ích nhất Bạn đang xem đam mỹ đánh mông sưng đỏ mỹ đánh mông sưng đỏ – XEM THÊM 15 truyện đam mỹ đánh mông sưng đỏ hay nhất 2022 – PhoHen XEM THÊM Dân Trừng Phạt – nam nhân và thiếu niên 2 – Doc Truyen XEM THÊM Công Khai Xử Tội – Chương 6-2 Trứng màu XEM THÊM Tâm Du Thán Hỏa Xuân – Chương 6 XEM THÊM Tù Trái Tim Chương 10 H+ – Đọc Truyện Online XEM THÊM 7.[HUẤN VĂN][ĐM][SM][CHƯƠNG NHẬT] Trăng dưới nước … – Wattpad XEM THÊM 8.[Huấn VănĐam Mỹ] Làm Thế Nào Để Dạy Dỗ OMEGA – LoveTruyen XEM THÊM [Huấn Văn] [Đam Mỹ] Phụ Tử Nhân Duyên Là Thiên Định XEM THÊM [Chương 15] – Nananiwe XEM THÊM Với những thông tin chia sẻ trên về đam mỹ đánh mông sưng đỏ trên các trang thông tin chính thống và độ tin cậy cao sẽ giúp các bạn có thêm thông tin hơn .
Xin chào các bạn. Tôi thừa nhận mình không phải là một chuyên gia trong việc nghiên cứu soạn thảo và ban hành luật lệ. Tôi chỉ đứng ở góc nhìn của một cá nhân đã nhìn thấy rất nhiều điều xấu xa đang từng ngày gia tăng ngay xung quanh mình. Và cũng như mọi người dân khác, tôi mong ước bằng cách nào đó, dù ít hay nhiều cũng được, miễn sao hạn chế được những tội ác ở khắp nơi. Để không còn cái cảnh mỗi ngày mở báo, chỉ toàn là những tin cưỡng hiếp, trộm cắp và đủ loại tệ nạn khác nhau nhan nhảng, có muốn né tránh cũng không tài nào né tránh được. Hôm nay, tôi mạo muội đưa ra một đề xuất mang tính chủ quan. Nhưng tôi cho rằng nó sẽ đạt hiệu quả cao nếu được áp dụng ở đất nước ta. Dĩ nhiên tôi biết, đây chỉ là ý kiến cá nhân, nên sẽ có phần phiến diện trong góc nhìn của tôi, mong nhận được góp ý và phản biện tích cực của các bạn. Đề xuất của tôi đó là ÁP DỤNG BIỆN PHÁP XỬ LÝ ĐÁNH PHẠT BẰNG ROI MÂY CHO CÁC TỆ NẠN XÃ HỘI Ở VIỆT NAM. Có lẽ bạn sẽ cảm thấy không xa lạ mấy với biện pháp này, nếu bạn đã từng nghe hoặc từng đi du lịch đến các quốc gia như Singapore, bạn sẽ thấy đến ngày nay họ vẫn còn sử dụng hình phạt roi mây cho những người vi phạm một số luật. Ở đây, tôi xin đặt ra một câu hỏi lựa chọn Giữa việc phạt tù, phạt tiền và hình phạt kết hợp với việc đánh bằng roi mây, thì phương án nào sẽ có sức răn đe và gây nản chí ý đồ phạm tội từ ngay từ trong tâm trí? Tôi cho rằng, ĐÁNH BẰNG ROI MÂY SẼ PHÁT HUY HIỆU QUẢ TỐT HƠN VÀ MANG TÍNH RĂN ĐE CAO HƠN. Như đã nói, tôi đề xuất điều này không phải ở góc nhìn của một nhà lập pháp, chỉ là đề xuất cá nhân, và nếu như có có trở thành sự thật, thì tôi biết chính mình cũng phải là người thượng tôn pháp luật. Tiếp tục đề xuất của mình, tôi xin phép nêu ra những lý do cho thấy vì sao hình phạt đánh bằng roi mây có sức răn đe mạnh mẽ hơn rất nhiều so với chỉ phạt tù hoặc tiền. Nhưng trước hết, tôi xin giới thiệu qua một số tìm hiểu của mình về hình phạt đánh bằng roi mây, để những bạn lần đầu nghe qua, hình dung được mức độ và tính hiệu quả của nó ở một số quốc gia. Những tội nào thì nên áp dụng hình phạt đánh bằng roi mây? Tùy theo mỗi quốc gia chấp nhận áp dụng, mà sẽ áp dụng cho những tội danh khác nhau. Riêng ở Singapore, Hơn 40 tội danh ở bắt buộc đi kèm phạt roi, bao gồm phá hoại của công vẽ bậy, hiếp dâm, kinh doanh dịch vụ cho vay tiền không có giấy phép, trộm cắp tài sản có chuẩn bị trước, cướp tài sản, tàng trữ vũ khí nguy hiểm, bán ma túy, buôn bán nhập khẩu pháo hoa... Nam giới nhập cư trái phép vào Singapore hoặc ở quá hạn thị thực hơn 90 ngày cũng bị phạt ít nhất ba roi. Năm 2010, Bất chấp lời thỉnh cầu khoan hồng của Tổng thống Bill Clinton, Singapore nhất định “dạy” cậu thanh niên người Mỹ 18 tuổi, Michael Fay, bằng 4 nhát roi mây oằn người vì tội phá hoại tài sản người khác. Gần đây, dư luận xôn xao trường hợp, một người đàn ông Cưỡng hôn, sờ soạng một cô gái 20 tuổi trong thang máy, nhưng chỉ bị xử phạt 200 ngàn đồng. Nếu luật này được áp dụng, có thể hình phạt không chỉ bao gồm tiền và tù giam, mà còn đi kèm với ít nhất 20 roi. Bị phạt đánh bằng roi mây, sẽ đau đớn cỡ nào? Chắc chắn sẽ vô cùng đau đớn. Vết thẹo có thể sẽ phải theo bạn suốt quãng đời còn lại. Loại roi dùng để xử phạt được làm từ cây mây, quy cách của roi phạt được pháp luật quy định rõ. Đối với nam giới trưởng thành, cây roi dài 1,2 m, tiết diện 1,3 cm. Đối với người dưới 16 tuổi, người ta dùng loại roi mây nhỏ hơn và nhẹ hơn. Trước khi xử phạt, roi mây sẽ được ngâm qua đêm trong nước để tăng độ dẻo, tránh bị rạn nứt trong quá trình sử dụng và không để lại dằm trên da, được bôi thuốc sát khuẩn để không làm vết thương nhiễm trùng. Người đánh roi phải là người khỏe mạnh, được đào tạo chuyên biệt để cú đánh gây đau đớn nhất có thể mà không để lại thương tật vĩnh viễn. Cú quất roi có thể đạt tới tốc độ 160 km/h và tác động một lực mạnh ít nhất 90 kg. Theo điều 330 Bộ luật Tố tụng Hình sự Singapore, hình phạt đánh roi sẽ không được tiến hành nếu không có cán bộ y tế có mặt tại hiện trường để kiểm tra trạng thái sức khỏe trước, trong và sau khi phạt. Cán bộ y tế có thể ngừng hình phạt bất cứ lúc nào nếu người bị phạt không đủ khỏe mạnh. Khi tiến hành phạt roi, tù nhân phải cởi hết quần áo, nằm cúi người trên chiếc giá chuyên dụng, để lộ phần mông. Chân và tay được cột chặt bằng dây da vì người chịu phạt thường rung lắc dữ dội sau mỗi roi. Phần cơ thể quanh hông được bọc tấm đệm hoặc gối để bảo vệ thận trong trường hợp cây roi đánh sai vùng. Sau đó, cán bộ quất roi vào tư thế, cách giá đỡ khoảng 1,5 m, không được quá xa cũng không quá gần để đảm bảo ngọn roi rơi đúng điểm, giúp tác động toàn phần lực đánh. Mỗi roi được thực hiện cách nhau khoảng 30 giây, đôi khi sẽ có hai cán bộ thay phiên nhau để đảm bảo mỗi roi được đánh ra với lực đánh tối đa. Thông thường, phần mông sẽ bật máu chỉ sau ba roi đầu. Nên đánh bao nhiêu roi thì được? Theo Bộ luật Tố tụng Hình sự Singapore, người bị đánh chỉ phải chịu tối đa 24 roi trong một lần đánh. Tuy vậy, một người vẫn có thể bị phạt hơn 24 roi nếu anh ta bị kết tội trong nhiều phiên xét xử khác nhau và bản án được thực thi riêng biệt. Với nam giới dưới 18 tuổi, số roi tối đa là 10. Người chịu án tử hình sẽ không bị phạt roi. Vì sao hình phạt này có tính răn đe hiệu quả? Tôi xin phép nêu ra một vài lý do như sau. Thứ nhất, đối với đa phần nhiều người, sự đau đớn thân thể đáng sợ hơn sự mất mát tiền bạc và thời gian. Cá nhân tôi cũng vậy, tôi có thể sẵn sàng nộp phạt 500$ hoặc ở tù 12 tháng nếu phạm tội, nhưng khi nghĩ đến bị phạt 3 roi khiến bật máu, cũng đủ làm tôi nhục chí khi có ý định làm điều xấu. Có thể vì tôi không giỏi chịu đau, nhưng tôi nghĩ dù ai đó cứng rắn thế nào đi nữa, thì vẫn còn một lý do tiếp theo. Đó là sự xấu hỗ có thể theo họ suốt đời cùng với vết thẹo trên mông. Sự xấu hỗ sẽ bắt đầu từ việc họ la hét và bật khóc trước những bạn đồng phạm, sẽ kéo dài trong những ngày vết thương còn ê ẩm, và tiếp tục nhắc lại điều sai trái họ đã làm bằng vết thẹo mang theo suốt đời. HÌnh phạt đánh bằng roi có vô nhân tính không? Tôi cho rằng không. Việc đánh bằng roi vào mông và có sự giám sát của chuyên viên y tế sẽ không thể cướp đi mạng sống của họ. Thậm chí trước khi phạt, người vi phạm còn được kiểm tra sức khỏe đầy đủ. Chân thành mà nói, tôi ủng hộ việc cha mẹ dùng tình thương đánh bằng roi vào mông con cái hư hỏng từ lúc bé, dĩ nhiên là đánh vì thương con chứ không phải vì muốn trả thù con cái. Như vậy sẽ có hiệu quả giáo dục rất cao đến suốt đời. Ở khía cạnh pháp luật, tôi nghĩ nó cũng sẽ phát huy hiệu quả tương tự. Cố thủ tướng Lý Quang Diệu từng phát biểu vào năm 1966 với đại ý rằng nếu biết sẽ bị đánh roi đau đớn, người phạm tội sẽ nhụt chí vì không lấy gì làm tự hào khi phải trải qua chuyện đáng xấu hổ như vậy. Gần đây tôi thấy có rất nhiều vụ cưỡng hiếp xảy ra ở khắp mọi nơi, có cảm trộm cướp và nhiều tệ nạn khác. Biết đâu, khi thay đổi hình thức xử phạt, những tệ nạn này sẽ phần nào đó trở nên giảm thiểu, sự nghiêm minh của pháp luật sẽ được bày tỏ rõ ràng hơn. Các bạn nghĩ sao?
đam mỹ phạt đánh mông